Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

CHƯƠNG 125

Chúa Giê-su bị giải đến An-ne, rồi đến Cai-pha

Chúa Giê-su bị giải đến An-ne, rồi đến Cai-pha

MA-THI-Ơ 26:57-68 MÁC 14:53-65 LU-CA 22:54, 63-65 GIĂNG 18:13, 14, 19-24

  • CHÚA GIÊ-SU BỊ GIẢI ĐẾN AN-NE, NGƯỜI TỪNG LÀM THẦY TẾ LỄ THƯỢNG PHẨM

  • TÒA TỐI CAO MỞ PHIÊN TÒA BẤT HỢP PHÁP

Chúa Giê-su bị trói như một tên tội phạm. Ngài bị dẫn đến An-ne, là người từng làm thầy tế lễ thượng phẩm lúc cậu bé Giê-su khiến các thầy dạy trong đền thờ phải kinh ngạc (Lu-ca 2:42, 47). Sau này, một số con trai của An-ne làm thầy tế lễ thượng phẩm, và giờ đây con rể của ông là Cai-pha đang đảm nhiệm chức vụ ấy.

Trong lúc Chúa Giê-su ở nhà của An-ne, Cai-pha có thời gian để triệu tập Tòa Tối Cao. Tòa này gồm 71 thành viên, trong đó có thầy tế lễ thượng phẩm và những người từng giữ chức vụ ấy.

An-ne chất vấn Chúa Giê-su “về các môn đồ ngài và sự dạy dỗ của ngài”. Chúa Giê-su trả lời: “Tôi đã giảng công khai cho thế gian. Tôi thường dạy dỗ trong nhà hội và đền thờ, là nơi mọi người Do Thái nhóm lại. Tôi cũng không nói điều gì lén lút cả. Sao ông hỏi tôi? Hãy hỏi những người đã nghe tôi giảng”.—Giăng 18:19-21.

Một cảnh vệ đứng gần đó tát vào mặt Chúa Giê-su và nói: “Ông trả lời với trưởng tế như vậy sao?”. Nhưng Chúa Giê-su biết mình không làm gì sai nên đáp: “Nếu tôi nói gì sai, hãy cho biết tôi sai chỗ nào; còn nếu tôi nói đúng, sao anh đánh tôi?” (Giăng 18:22, 23). Rồi An-ne sai giải Chúa Giê-su đến chỗ con rể của mình là Cai-pha.

Tới lúc này, toàn thể Tòa Tối Cao gồm thầy tế lễ thượng phẩm, trưởng lão trong dân chúng và các thầy kinh luật đã nhóm lại. Họ tập hợp tại nhà Cai-pha. Việc xét xử vào đêm Lễ Vượt Qua là bất hợp pháp, nhưng họ không để điều này cản trở ý đồ xấu xa của mình.

Họ là nhóm người có đầy thành kiến. Sau khi Chúa Giê-su làm cho La-xa-rơ sống lại, Tòa Tối Cao đã quyết định rằng Chúa Giê-su phải chết (Giăng 11:47-53). Chỉ vài hôm trước, các nhà lãnh đạo tôn giáo đã cùng bày mưu để bắt Chúa Giê-su và giết ngài (Ma-thi-ơ 26:3, 4). Thật vậy, trước khi được đem ra xét xử, Chúa Giê-su như thể đã bị kết tội chết.

Ngoài việc tổ chức phiên tòa bất hợp pháp, các trưởng tế và những thành viên khác của Tòa Tối Cao còn cố tìm những người làm chứng gian để có bằng cớ buộc tội Chúa Giê-su. Họ tìm được nhiều người làm chứng gian, nhưng các lời chứng không khớp với nhau. Cuối cùng, có hai người đứng ra và nói: “Chúng tôi có nghe người này nói: ‘Tôi sẽ phá đổ đền thờ này, là đền thờ bởi tay con người dựng nên, rồi trong ba ngày tôi sẽ xây lại một cái khác không phải bởi tay con người dựng nên’” (Mác 14:58). Nhưng ngay cả lời chứng của hai người này cũng không ăn khớp.

Cai-pha hỏi Chúa Giê-su: “Ngươi không đáp lại lời nào sao? Những người này đang tố cáo ngươi tội gì?” (Mác 14:60). Nhưng Chúa Giê-su im lặng trước lời cáo buộc sai của những kẻ làm chứng gian này. Thấy vậy, thầy tế lễ thượng phẩm Cai-pha dùng một chiến thuật khác.

Cai-pha biết người Do Thái rất kỵ khi nghe ai đó tự xưng là Con Đức Chúa Trời. Trước đó, khi Chúa Giê-su gọi Đức Chúa Trời là Cha của mình, người Do Thái đã muốn giết ngài vì họ nói rằng ngài “tự cho mình ngang hàng với Đức Chúa Trời” (Giăng 5:17, 18; 10:31-39). Lợi dụng cảm nghĩ của người Do Thái, Cai-pha xảo quyệt yêu cầu Chúa Giê-su: “Ta bảo ngươi phải chỉ Đức Chúa Trời hằng sống mà thề rằng ngươi sẽ nói thật và cho chúng ta biết ngươi có phải là Đấng Ki-tô, Con Đức Chúa Trời hay không!” (Ma-thi-ơ 26:63). Trước đó, Chúa Giê-su từng cho biết ngài là Con Đức Chúa Trời (Giăng 3:18; 5:25; 11:4). Nếu bây giờ ngài giữ im lặng thì người ta nghĩ rằng ngài từ chối nhận mình là Con Đức Chúa Trời và là Đấng Ki-tô. Vì thế, Chúa Giê-su đáp: “Phải, chính là tôi. Các ông sẽ thấy Con Người ngồi bên tay hữu Đấng Quyền Năng và đến trong các đám mây trên trời”.—Mác 14:62.

Nghe vậy, Cai-pha xé áo mình và nói: “Hắn đã phạm thượng! Chúng ta còn cần nhân chứng làm chi nữa? Đấy! Các ông đã nghe lời phạm thượng ấy rồi đó. Các ông nghĩ sao?”. Rồi Tòa Tối Cao đưa ra phán quyết bất công: “Hắn đáng chết”.—Ma-thi-ơ 26:65, 66.

Họ bắt đầu chế nhạo Chúa Giê-su và đấm ngài. Số khác thì tát và nhổ vào mặt ngài. Sau khi bịt mặt ngài và tát ngài, họ nói với giọng mỉa mai: “Nói tiên tri đi! Ai là người đã đánh ngươi?” (Lu-ca 22:64). Con Đức Chúa Trời bị đối xử thật thậm tệ tại phiên tòa bất hợp pháp diễn ra vào ban đêm!