Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

CHƯƠNG 50

Được trang bị để rao giảng dù bị bắt bớ

Được trang bị để rao giảng dù bị bắt bớ

MA-THI-Ơ 10:16–11:1 MÁC 6:12, 13 LU-CA 9:6

  • CHÚA GIÊ-SU HUẤN LUYỆN VÀ PHÁI CÁC SỨ ĐỒ ĐI

Chúa Giê-su cho các sứ đồ những chỉ dẫn hữu ích về cách thi hành công việc rao giảng khi họ đi từng đôi. Không những thế, ngài còn nhân từ cảnh báo họ về những kẻ chống đối: “Này, tôi phái anh em đi như cừu ở giữa muông sói... Hãy coi chừng người ta, vì họ sẽ nộp anh em cho tòa án địa phương, và anh em sẽ bị đánh đập nơi nhà hội. Anh em sẽ vì cớ tôi mà bị giải đến trước mặt vua chúa và quan quyền”.—Ma-thi-ơ 10:16-18.

Thật vậy, có thể các môn đồ của Chúa Giê-su phải đối mặt với sự bắt bớ dữ dội, nhưng ngài trấn an họ bằng cách hứa: “Khi bị nộp, chớ lo sợ mình phải nói gì và nói thế nào, vì những điều anh em phải nói sẽ được mách bảo vào lúc đó. Thật vậy, không phải tự anh em nói, mà nhờ thần khí của Cha trên trời giúp anh em”. Chúa Giê-su nói tiếp: “Anh sẽ nộp em và cha sẽ nộp con để bị giết; con cái sẽ chống lại cha mẹ và khiến họ phải chết. Anh em sẽ bị mọi người thù ghét vì danh tôi, nhưng ai bền chí chịu đựng cho đến cuối cùng thì sẽ được cứu”.—Ma-thi-ơ 10:19-22.

Vì rao giảng là công việc quan trọng hàng đầu nên Chúa Giê-su nhấn mạnh rằng các môn đồ phải khôn ngoan để có thể tiếp tục được tự do thi hành công việc này. Ngài nói: “Khi họ bắt bớ anh em ở thành này, hãy trốn sang thành khác. Quả thật tôi nói với anh em, anh em chưa rao giảng hết một vòng các thành của Y-sơ-ra-ên thì Con Người đã đến”.—Ma-thi-ơ 10:23.

Những chỉ dẫn, lời cảnh báo và khích lệ mà Chúa Giê-su dành cho 12 sứ đồ thật tuyệt vời làm sao! Nhưng bạn có thể thấy rằng những lời ấy cũng dành cho những ai sẽ tham gia công việc rao giảng sau khi Chúa Giê-su chết và sống lại. Điều này được thấy qua những lời mà ngài nói với các môn đồ rằng họ sẽ bị “mọi người thù ghét”, chứ không chỉ là những người mà các sứ đồ rao giảng cho. Hơn nữa, Kinh Thánh cũng không nói gì về việc các sứ đồ bị giải đến trước mặt vua chúa và quan quyền trong đợt rao giảng ngắn này ở Ga-li-lê hoặc bị người thân trong gia đình nộp để bị giết.

Rõ ràng, Chúa Giê-su nghĩ đến tương lai khi nói những lời ấy với các sứ đồ. Hãy xem xét lời ngài nói rằng các môn đồ chưa rao giảng hết một vòng thì “Con Người đã đến”. Ý của Chúa Giê-su là các môn đồ sẽ không hoàn tất công việc rao giảng về Nước Đức Chúa Trời trước khi Vua Giê-su Ki-tô vinh hiển đến với tư cách là đấng phán xét của Đức Chúa Trời.

Trong lúc thi hành công việc rao giảng, các sứ đồ không nên ngạc nhiên khi bị chống đối, vì Chúa Giê-su nói: “Trò không hơn thầy, tớ không hơn chủ”. Ý của Chúa Giê-su rất rõ ràng. Ngài bị đối xử thậm tệ và bị bắt bớ vì rao giảng về Nước Đức Chúa Trời, và họ cũng sẽ bị như thế. Nhưng ngài khuyến giục: “Đừng sợ kẻ giết được thân thể nhưng không diệt được sự sống, nhưng hãy sợ đấng có thể hủy diệt cả sự sống và thân thể trong Ghê-hen-na”.—Ma-thi-ơ 10:24, 28.

Chúa Giê-su đã nêu gương trong việc này. Ngài can đảm chịu chết thay vì bất trung với đấng có quyền lực vô song là Đức Giê-hô-va. Chính Đức Chúa Trời Toàn Năng là đấng có thể hủy diệt “sự sống” của một người (triển vọng được sống trong tương lai của người ấy) hoặc làm người ấy sống lại để hưởng sự sống vĩnh cửu. Hẳn các sứ đồ cảm thấy yên lòng biết bao!

Chúa Giê-su minh họa như sau về sự chăm sóc đầy yêu thương của Đức Chúa Trời đối với các môn đồ: “Chẳng phải hai con chim sẻ chỉ bán được một xu sao? Thế nhưng, không một con nào rơi xuống đất mà Cha trên trời không biết... Vậy chớ sợ chi! Anh em còn quý giá hơn nhiều con chim sẻ”.—Ma-thi-ơ 10:29, 31.

Thông điệp mà các môn đồ của Chúa Giê-su rao giảng sẽ gây chia rẽ trong gia đình, người thì chấp nhận thông điệp, người thì không. Chúa Giê-su giải thích: “Đừng nghĩ rằng tôi đến để đem bình an trên đất”. Thật vậy, đi theo chân lý của Kinh Thánh đòi hỏi một người phải can đảm. Chúa Giê-su cho biết: “Ai yêu mến cha mẹ hơn tôi thì không xứng đáng với tôi, ai yêu mến con trai con gái hơn tôi thì không xứng đáng với tôi”.—Ma-thi-ơ 10:34, 37.

Nhưng một số người sẽ tiếp đón các môn đồ ngài tử tế. Ngài nói: “Ai cho một trong những người hèn mọn này chỉ một ly nước lạnh vì họ là môn đồ tôi, thì tôi nói thật với anh em, người ấy sẽ không mất phần thưởng của mình đâu”.—Ma-thi-ơ 10:42.

Sau khi được trang bị đầy đủ nhờ sự chỉ dẫn, lời cảnh báo và khích lệ của Chúa Giê-su, các sứ đồ lên đường “đi khắp khu vực, từ làng này đến làng khác, loan báo tin mừng và chữa bệnh khắp nơi”.—Lu-ca 9:6.