Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

Bạn có biết?

Bạn có biết?

Tại sao cả chim cu gáy và bồ câu đều được chấp nhận làm lễ vật là một sắp đặt hữu ích?

Dưới Luật pháp Môi-se, cả chim cu gáy và bồ câu đều được chấp nhận làm lễ vật dâng cho Đức Giê-hô-va. Cả hai loài chim này luôn được đề cập cùng nhau trong những điều luật nói về vật tế lễ và có thể hoán đổi cho nhau (Lê 1:14; 12:8; 14:30). Tại sao đây là một sắp đặt hữu ích? Một lý do là vì không phải lúc nào dân Y-sơ-ra-ên cũng có sẵn chim cu gáy. Tại sao thế?

Chim cu gáy

Chim cu gáy là loài chim di cư, sống ở khắp nước Y-sơ-ra-ên vào những tháng có thời tiết ấm. Tháng 10 hằng năm, chúng di cư về phía nam đến những nước ấm hơn và trở lại Y-sơ-ra-ên vào mùa xuân (Nhã 2:11, 12; Giê 8:7). Vì thế, vào thời Kinh Thánh, không dễ để dân Y-sơ-ra-ên có thể dâng chim cu gáy làm vật tế lễ vào mùa đông.

Bồ câu đá

Trái lại, bồ câu thường không di cư nên có sẵn ở Y-sơ-ra-ên quanh năm. Ngoài ra, bồ câu cũng là vật nuôi. (So sánh Giăng 2:14, 16). Theo một sách nói về động thực vật vào thời Kinh Thánh (Bible Plants and Animals), “tất cả các làng và thị trấn ở Pa-lét-tin đều nuôi bồ câu. Mỗi nhà đều có chuồng, tức một lỗ ở trên tường, để bồ câu sống”.—So sánh Ê-sai 60:8.

Bồ câu trong chuồng

Thật vậy, Đức Giê-hô-va cho thấy ngài là đấng yêu thương và phải lẽ khi chấp nhận những loài chim có sẵn quanh năm để dân Y-sơ-ra-ên dâng làm lễ vật.