Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

Kinh Thánh thay đổi đời sống

Kinh Thánh thay đổi đời sống

Làm thế nào một người đàn ông lớn lên trong cuộc sống đầy bi kịch lại trở thành người chồng, người cha hạnh phúc và thành công? Điều gì thôi thúc một phụ nữ có nhiều thói xấu thay đổi lối sống? Hãy xem họ nói gì.

“Tôi cảm thấy mình vô tích sự”.—VÍCTOR HUGO HERRERA

  • NĂM SINH: 1974

  • NƠI SINH: CHILE

  • QUÁ KHỨ: NGHIỆN RƯỢU

ĐỜI SỐNG TRƯỚC ĐÂY:

Tôi sinh ra ở thành phố Angol, thuộc miền nam xinh đẹp của nước Chile. Tôi chưa từng biết mặt cha. Năm tôi lên ba tuổi, mẹ đưa em trai và tôi đến sống ở thủ đô Santiago. Cuối cùng chúng tôi phải sống trong một căn phòng nhỏ ở khu trại dành cho người vô gia cư. Chúng tôi dùng phòng vệ sinh công cộng và lấy nước từ vòi chữa cháy.

Khoảng hai năm sau, chính phủ cấp cho chúng tôi một căn nhà nhỏ. Đáng buồn là khu xóm mới của chúng tôi đầy dẫy nạn nghiện ma túy, rượu chè, tội ác và mại dâm.

Một ngày nọ, mẹ tôi gặp một người đàn ông và họ đã kết hôn. Cha dượng tôi nghiện rượu nặng. Ông thường đánh đập mẹ con tôi. Tôi hay khóc một mình và ao ước có một người cha để bảo vệ.

Dù mẹ tôi làm việc vất vả để chu cấp cho gia đình nhưng chúng tôi vẫn rất nghèo. Lúc đói, có khi chúng tôi chỉ có sữa bột và đường để ăn. Để giải trí, hai anh em tôi thường xem trộm truyền hình qua cửa sổ của một nhà hàng xóm. Một hôm, chúng tôi bị bà ấy bắt gặp và thế là hết!

Khi cha dượng tỉnh táo, là điều hiếm khi xảy ra, ông mua cho hai anh em tôi chút gì để ăn. Có lần, ông mua cho chúng tôi một truyền hình nhỏ. Đó là một trong những lần hiếm hoi mà tôi nhớ mình đã cảm thấy vui.

Năm 12 tuổi, tôi mới học đọc. Một năm sau, tôi bỏ học và làm việc cả ngày. Sau giờ làm việc, tôi thường đi với các đồng nghiệp lớn tuổi đến những nơi rượu chè và dùng ma túy. Không lâu sau, tôi bị nghiện.

Năm 20 tuổi, tôi gặp Cati và cuối cùng chúng tôi kết hôn. Ban đầu mọi chuyện đều tốt đẹp, nhưng rồi tôi trở lại lối sống trước kia. Hạnh kiểm tôi ngày càng tệ. Cuối cùng, tôi nhận ra rằng lối sống như thế sẽ đưa mình vô tù hoặc xuống mồ. Tệ hơn nữa, tôi khiến con trai mình là Víctor phải chịu những điều mà mình từng nếm trải khi còn nhỏ. Tôi buồn và giận bản thân, đồng thời cảm thấy mình vô tích sự.

Khoảng năm 2001, có hai Nhân Chứng Giê-hô-va đến nhà và Cati bắt đầu tìm hiểu Kinh Thánh với họ. Vợ nói với tôi những gì cô ấy đang học. Vì tò mò nên tôi cũng bắt đầu tìm hiểu Kinh Thánh. Năm 2003, Cati báp-têm trở thành Nhân Chứng Giê-hô-va.

CÁCH KINH THÁNH THAY ĐỔI ĐỜI SỐNG:

Một ngày nọ, tôi đọc Ru-tơ 2:12, câu ấy nói rằng Đức Giê-hô-va thưởng cho những người hành động theo đức tin và đến núp dưới cánh ngài. Tôi hiểu rằng nếu thay đổi lối sống, tôi sẽ làm hài lòng Đức Chúa Trời và được ngài ban thưởng. Tôi để ý bao nhiêu lần Kinh Thánh lên án việc say sưa. Những lời nơi 2 Cô-rinh-tô 7:1 đã tác động đến tôi. Câu này thôi thúc chúng ta “tẩy mình cho sạch khỏi mọi sự ô uế”. Thế là tôi bắt đầu bỏ những thói xấu. Lúc đầu, điều này khiến tôi nóng nảy hơn, nhưng Cati không ngừng hỗ trợ tôi.

Cuối cùng tôi bỏ việc vì bị người ta gây nhiều áp lực để hút thuốc và uống rượu. Dù trong lúc tôi bị mất việc, chúng tôi chỉ có ít tiền để sống nhưng tôi có thêm thời gian để tìm hiểu Kinh Thánh. Đó là lúc tôi thật sự bắt đầu tiến bộ về tâm linh. Cati không bao giờ đòi hỏi tôi chu cấp thêm về vật chất. Cô ấy cũng không hề trách móc tôi về đời sống đạm bạc. Tôi vô cùng biết ơn sự hỗ trợ đầy yêu thương của cô ấy.

Tôi dần dần kết hợp nhiều hơn với Nhân Chứng. Họ giúp tôi hiểu rằng dù tôi có trình độ học vấn thấp, Đức Giê-hô-va vẫn quý trọng mong muốn chân thành của tôi là phụng sự ngài. Tình yêu thương và sự hợp nhất trong hội thánh tín đồ đạo Đấng Ki-tô đã tác động sâu sắc đến gia đình chúng tôi. Không nơi nào khác cho chúng tôi sự bình an như thế. Vào tháng 12 năm 2004, tôi cũng báp-têm.

LỢI ÍCH:

Tôi cảm nghiệm được lời Đức Giê-hô-va nơi Ê-sai 48:17 thật đúng. Ngài nói rằng: “Ta là Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời ngươi, là Đấng dạy cho ngươi được ích”. Mẹ và em rất ấn tượng trước sự thay đổi của tôi nên hiện nay họ đang tìm hiểu Kinh Thánh. Ngay cả những người hàng xóm cũng vui khi thấy tôi thay đổi thế nào và gia đình chúng tôi hạnh phúc ra sao.

Tôi có một người vợ yêu mến Đức Chúa Trời và xem tôi như người bạn, người đồng hành đáng tin cậy. Dù chưa từng biết cha mình nhưng Kinh Thánh đã dạy tôi biết cách nuôi nấng ba con trai. Các con đều kính trọng tôi. Điều quan trọng nhất là cả ba đều xem Đức Giê-hô-va là Đấng có thật và yêu mến ngài.

“Dù chưa từng biết cha mình nhưng Kinh Thánh đã dạy tôi biết cách nuôi nấng ba con trai”

Dù có một tuổi thơ không mấy hạnh phúc, nhưng tôi thật sự biết ơn Đức Giê-hô-va đã cho tôi cơ hội để trở thành một người hạnh phúc.

“Tôi từng là một cô gái nóng nảy và hung hăng”.—NABIHA LAZAROVA

  • NĂM SINH: 1974

  • NƠI SINH: BUN-GA-RI

  • QUÁ KHỨ: BUÔN BÁN MA TÚY

ĐỜI SỐNG TRƯỚC ĐÂY:

Tôi sinh ra trong một gia đình trung lưu ở Sofia, Bun-ga-ri. Cha tôi rời bỏ gia đình khi tôi lên sáu. Điều đó khiến tôi bị sốc nặng và vô cùng đau đớn về cảm xúc. Tôi cảm thấy bị hất hủi và không xứng đáng được yêu thương. Lớn lên, những cảm xúc ấy khiến tôi nổi loạn. Tôi từng là một cô gái nóng nảy và hung hăng.

Năm 14 tuổi, tôi bỏ nhà ra đi lần đầu tiên. Tôi thường lấy trộm tiền của mẹ và ông bà ngoại. Ở trường, tôi luôn gặp rắc rối bởi tính tình hung bạo của mình. Vì thế, chỉ trong vòng vài năm mà tôi bị chuyển đi năm trường. Tôi đã bỏ học khi chỉ còn ba năm nữa là tốt nghiệp. Tôi sống rất buông thả, nghiện thuốc lá và cần sa. Tôi uống rượu bia rất nhiều, tiệc tùng liên miên và dính líu đến việc buôn bán ma túy. Thế gian vô vọng, đầy sự đau khổ và chết chóc khiến tôi cảm thấy tuyệt vọng. Thế nên tôi chỉ sống cho qua ngày.

Năm 1998, khi được 24 tuổi, tôi bị bắt tại sân bay São Paulo, Brazil, trong lúc đang buôn bán ma túy. Tôi bị kết án bốn năm tù giam.

CÁCH KINH THÁNH THAY ĐỔI ĐỜI SỐNG:

Năm 2000, Nhân Chứng Giê-hô-va bắt đầu rao giảng ở trại giam mỗi tuần một lần. Một Nhân Chứng tên là Marines rất tử tế với tôi. Chị khơi dậy trong tôi niềm ao ước được biết thêm về Kinh Thánh. Vì chưa bao giờ nghe nói về Nhân Chứng Giê-hô-va nên tôi hỏi các bạn tù xem họ biết gì về Nhân Chứng. Thật ngạc nhiên, hầu hết mọi người đều nói xấu Nhân Chứng. Một bạn tù bảo rằng tôi theo bất cứ đạo nào cũng được, trừ Nhân Chứng Giê-hô-va. Lời cô ấy nói khiến tôi càng tò mò. Tôi muốn biết tại sao Nhân Chứng bị ghét đến thế. Tôi dần hiểu rằng họ bị ghét vì theo tôn giáo thật. Thật ra, Kinh Thánh cho biết những ai thật lòng cố gắng theo Chúa Giê-su thì sẽ bị ngược đãi.—2 Ti-mô-thê 3:12.

Trong thời gian đó, tôi được chuyển sang làm việc ở tòa nhà quản lý của trại giam. Một ngày nọ, tôi thấy trong nhà kho có vài thùng đựng tạp chí Tháp Canh Tỉnh Thức! *. Tôi đem các tạp chí đó về phòng giam và đọc. Càng đọc, tôi càng cảm thấy mình như một người trong sa mạc cháy bỏng vừa tìm được giếng nước ngọt. Vì có nhiều thời gian nên mỗi ngày tôi tra cứu Kinh Thánh trong nhiều giờ.

Một hôm tôi được gọi lên văn phòng trại giam. Vì nghĩ mình sẽ được ra tù nên tôi vội vàng thu dọn vài thứ, chia tay các bạn tù rồi chạy đến văn phòng. Nhưng khi đến nơi, tôi biết mình bị kiện trong một vụ khác liên quan đến việc dùng giấy tờ giả. Thế là tôi bị kết án thêm hai năm.

Lúc đầu, tôi cảm thấy vô cùng đau buồn. Tuy nhiên, vài ngày sau thì tôi nhận ra rằng đằng sau sự việc này thật ra là một ân phước. Dù đã học nhiều điều từ Kinh Thánh nhưng lòng tôi vẫn muốn theo lối sống trước kia sau khi ra tù. Tôi cần thêm thời gian để thay đổi.

Đôi khi tôi từng nghĩ Đức Chúa Trời không thể chấp nhận tôi như người thờ phượng ngài, nhưng tôi suy ngẫm về những câu Kinh Thánh như 1 Cô-rinh-tô 6:9-11. Những câu này cho biết vào thế kỷ thứ nhất công nguyên, một số tín đồ đạo Đấng Ki-tô từng là kẻ trộm cắp, say sưa và tống tiền trước khi phụng sự Đức Giê-hô-va. Nhưng nhờ sự trợ giúp của ngài, họ đã thay đổi. Gương mẫu của họ là nguồn khích lệ lớn đối với tôi.

Một số tật xấu thì tôi cảm thấy dễ bỏ. Chẳng hạn, tôi bỏ tật nghiện ma túy không mấy khó. Nhưng bỏ thuốc lá lại là chuyện khác. Tôi phải tranh đấu hơn một năm để có thể bỏ hẳn được tật này. Một điều đã giúp tôi là hiểu rõ việc hút thuốc có hại thế nào đến sức khỏe con người. Nhưng trên hết, nhờ không ngừng cầu nguyện với Đức Giê-hô-va, tôi đã dứt bỏ được tật xấu này.

“Tôi nhận ra mình đã tìm được Cha tốt nhất, là đấng sẽ không bao giờ bỏ rơi tôi!”

Khi đến gần Đức Giê-hô-va hơn, tôi dần vượt qua được cảm xúc bị hất hủi mà tôi phải tranh đấu từ khi cha tôi rời bỏ gia đình. Lời ghi nơi Thi-thiên 27:10 làm tôi xúc động vô cùng. Câu này nói: “Khi cha mẹ bỏ tôi đi, thì Đức Giê-hô-va sẽ tiếp-nhận tôi”. Tôi nhận ra mình đã tìm được Cha tốt nhất, là đấng sẽ không bao giờ bỏ rơi tôi! Giờ đây đời sống tôi đã có mục đích. Vào tháng 4 năm 2004, sáu tháng sau khi ra tù, tôi báp-têm trở thành Nhân Chứng Giê-hô-va.

LỢI ÍCH:

Tôi là một người hạnh phúc. Nhờ thoát khỏi những thói xấu có hại, tôi khỏe mạnh và vui tươi hơn so với lúc còn trẻ. Đồng thời, tôi hạnh phúc trong hôn nhân và có mối quan hệ mật thiết với Cha trên trời là Đức Giê-hô-va. Tôi tìm được nhiều người cha, người mẹ và anh chị em trong vòng những người thờ phượng ngài (Mác 10:29, 30). Tôi biết ơn họ đã thấy được tiềm năng của tôi, thậm chí trước khi chính tôi nhận ra điều đó.

Đôi lúc tôi nản lòng vì cảm thấy tội lỗi về quá khứ của mình. Tuy nhiên, tôi được an ủi khi biết rằng trong thế giới mới mà Đức Chúa Trời đã hứa, những ký ức đau buồn sẽ chẳng còn nữa (Ê-sai 65:17). Còn hiện nay, trải nghiệm ấy giúp tôi thông cảm những người đang đối phó với khó khăn giống như mình trước đây. Vì thế, có thể nói quá khứ của tôi cũng có điểm hữu ích. Chẳng hạn, khi tham gia công việc rao giảng, tôi thấy phần nào dễ nói chuyện với những người nghiện ma túy, nghiện rượu hoặc tội phạm mà không có thành kiến với họ. Tôi tin rằng nếu tôi có thể thay đổi để làm hài lòng Đức Giê-hô-va thì bất cứ ai cũng có thể làm được!

^ đ. 29 Do Nhân Chứng Giê-hô-va xuất bản.