Có nên cầu nguyện với Chúa Giê-su không?
Trong một cuộc thăm dò gần đây, hơn 800 người trẻ thuộc nhiều giáo phái được hỏi là họ có tin Chúa Giê-su đáp lại lời cầu nguyện không? Hơn 60% nói họ tin chắc là có. Tuy nhiên, một người trẻ đã gạch tên của Chúa Giê-su trên tờ thăm dò và viết “Đức Chúa Trời” vào.
Bạn nghĩ sao? Chúng ta nên cầu nguyện với Chúa Giê-su hay Đức Chúa Trời? * Để tìm câu trả lời, trước tiên chúng ta hãy cùng xem Chúa Giê-su dạy các môn đồ cầu nguyện thế nào.
CHÚA GIÊ-SU DẠY CHÚNG TA CẦU NGUYỆN VỚI AI?
Chúa Giê-su vừa dạy vừa cho thấy chúng ta nên cầu nguyện với ai.
DẠY DỖ CỦA NGÀI: Khi một môn đồ hỏi Chúa Giê-su: “Thưa Chúa, xin dạy chúng tôi cách cầu nguyện”, ngài đáp: “Khi anh em cầu nguyện, hãy nói như vầy: ‘Lạy Cha’” (Lu-ca 11:1, 2). Hơn nữa, trong Bài giảng trên núi, Chúa Giê-su khuyến khích những người nghe ngài hãy cầu nguyện. Ngài nói: “Cầu nguyện với Cha”. Ngài cũng làm họ vững lòng khi nói: “Đức Chúa Trời đã biết anh em cần gì, trước khi cầu xin ngài” (Ma-thi-ơ 6:6, 8). Vào đêm cuối làm người trên đất, Chúa Giê-su nói với các môn đồ: “Nếu anh em nhân danh tôi xin Cha bất cứ điều gì, ngài sẽ ban cho” (Giăng 16:23). Vì vậy, Chúa Giê-su dạy chúng ta cầu nguyện với Cha ngài, cũng là Cha của chúng ta, Giê-hô-va Đức Chúa Trời.—Giăng 20:17.
GƯƠNG MẪU CỦA NGÀI: Phù hợp với cách ngài dạy người khác cầu nguyện, chính Chúa Giê-su đã cầu nguyện: “Lạy Cha, là Chúa của trời đất, con ca ngợi Cha trước công chúng” (Lu-ca 10:21). Vào một dịp khác, “Chúa Giê-su ngước mắt lên trời và nói: ‘Cha ơi, con cảm tạ Cha vì đã nghe lời cầu xin của con’” (Giăng 11:41). Và trước khi chết, Chúa Giê-su cầu nguyện: “Cha ơi, con xin phó thác sự sống con nơi tay Cha” (Lu-ca 23:46). Khi cầu nguyện với Cha trên trời, “Chúa của trời đất”, Chúa Giê-su nêu gương mẫu rõ ràng cho tất cả chúng ta (Ma-thi-ơ 11:25; 26:41, 42; 1 Giăng 2:6). Các môn đồ thời ban đầu có hiểu những lời chỉ dẫn ấy của ngài không?
CÁC MÔN ĐỒ THỜI BAN ĐẦU CẦU NGUYỆN VỚI AI?
Trong vài tuần khi Chúa Giê-su về trời, các môn đồ của ngài bị những người chống đối gây áp lực và đe dọa (Công vụ 4:18). Tất nhiên, họ tha thiết cầu nguyện, nhưng với ai? “Tất cả đều đồng lòng cầu nguyện với Đức Chúa Trời”, để Đức Chúa Trời tiếp tục giúp họ “qua danh tôi tớ thánh của ngài là Chúa Giê-su” (Công vụ 4:24, 30). Như vậy, các môn đồ đã noi theo sự hướng dẫn của Chúa Giê-su trong việc cầu nguyện. Họ cầu nguyện với Đức Chúa Trời, chứ không phải với Chúa Giê-su.
Nhiều năm sau, sứ đồ Phao-lô miêu tả cách mà ông và các cộng sự đã cầu nguyện. Khi viết thư cho anh em tín đồ đạo Đấng Ki-tô, ông nói: “Khi cầu nguyện cho anh em, chúng tôi luôn cảm tạ Đức Chúa Trời, Cha của Chúa Giê-su Ki-tô chúng ta” (Cô-lô-se 1:3). Phao-lô cũng viết cho anh em đồng đạo về việc “luôn tạ ơn Đức Chúa Trời là Cha chúng ta về mọi điều, qua danh Chúa Giê-su Ki-tô” (Ê-phê-sô 5:20). Qua những lời này, chúng ta thấy Phao-lô khuyến khích người khác cầu nguyện với “Đức Chúa Trời là Cha chúng ta về mọi điều”, nhưng dĩ nhiên là nhân danh Chúa Giê-su.—Cô-lô-se 3:17.
Như những tín đồ đạo Đấng Ki-tô thời ban đầu, chúng ta có thể cho thấy tình yêu thương của mình đối với Chúa Giê-su bằng cách làm theo lời khuyên của ngài về việc cầu nguyện (Giăng 14:15). Khi cầu nguyện với Cha trên trời, và chỉ với một mình ngài thôi, thì những lời nơi Thi-thiên 116:1, 2 sẽ ý nghĩa hơn đối với chúng ta: “Tôi yêu-mến Đức Giê-hô-va, vì Ngài nghe tiếng tôi... Tôi sẽ cầu-khẩn Ngài trọn đời tôi” *.
^ đ. 3 Theo Kinh Thánh, Đức Chúa Trời và Chúa Giê-su không ngang hàng nhau. Để biết thêm thông tin, xem chương 4 của sách Kinh Thánh thật sự dạy gì?, do Nhân Chứng Giê-hô-va xuất bản.
^ đ. 11 Để lời cầu nguyện được Đức Chúa Trời chấp nhận, chúng ta phải nỗ lực làm theo những đòi hỏi của ngài. Để biết thêm thông tin, xem chương 17 của sách Kinh Thánh thật sự dạy gì?.